Giới thiệu sách 20 - 10
Đăng lúc: Thứ hai - 14/10/2013 08:07 | Người đăng bài viết: Phan Thị Lưỡng | Đã xem: 4804 | Phản hồi: 0
Giới thiệu sách 20 - 10
Như chúng ta đã biết trải qua hàng nghìn năm lịch sử bóng dáng người phụ nữ luôn luôn hiện hữu, họ giữ một vai trò hết sức quan trọng trong gia đình cũng như trong xã hội.
Trong gia đình, mẹ là người có công chăm sóc và nuôi dạy con cái, người đã dạy cho chúng ta những bài học đầu tiên của cuộc đời, bài học về lòng bao dung, nhân ái.
Nhân dịp kỷ niệm 83 năm ngày thành lập Hội liên hiệp phụ nữ Việt Nam(20/10/1930 – 20/10/2013). Sau đây Thư viện xin trân trọng giới thiệu đến các thầy cô giáo và các em học sinh cuốn sách “ Mẹ yêu các con đủ để của tác giả Phan Hương , Bình Minh…- H.: Thanh niên, 2012.- 183 tr.
THƯ VIỆN TRƯỜNG THCS NGUYỄN TRI PHƯƠNG
GIỚI THIỆU SÁCH
Nhân Ngày Phụ Nữ Việt Nam
20 - 10
Kính thưa: - Ban giám hiệu nhà trường
- Thưa các thầy cô giáo và các em học sinh thân mến.
Như chúng ta đã biết trải qua hàng nghìn năm lịch sử bóng dáng người phụ nữ luôn luôn hiện hữu, họ giữ một vai trò hết sức quan trọng trong gia đình cũng như trong xã hội.
Trong gia đình, mẹ là người có công chăm sóc và nuôi dạy con cái, người đã dạy cho chúng ta những bài học đầu tiên của cuộc đời, bài học về lòng bao dung, nhân ái.
Nhân dịp kỷ niệm 83 năm ngày thành lập Hội liên hiệp phụ nữ Việt Nam(20/10/1930 – 20/10/2013). Sau đây Thư viện xin trân trọng giới thiệu đến các thầy cô giáo và các em học sinh cuốn sách “ Mẹ yêu các con đủ để của tác giả Phan Hương , Bình Minh…- H.: Thanh niên, 2012.- 183 tr.
Nội dung của cuốn sách đã hội tụ của biết bao câu chuyện về lòng nhân hậu, những câu chuyện ấy được tạo nên bởi những con người rất đổi giản dị. Tất cả đã đưa con người vào thế giới tràn ngập hạnh phúc, tình yêu thương.
Suốt thời thơ ấu và cả khi lớn lên, lúc nào tôi cũng ghét mẹ tôi. Lý do chính có lẽ vì bà chỉ có một mắt. Bà là đầu đề để bạn bè trong lớp chế giễu, châm chọc tôi.
Tôi xấu hổ chỉ muốn chôn mình xuống đất. Tôi chỉ muốn bà biến mất khỏi cuộc đời tôi. Ngày hôm đó đi học về tôi nói thẳng với bà: “ Mẹ chỉ muốn biến con thành trò cười!”.
Mẹ tôi không nói gì. Còn tôi, tôi chẳng để gì đến những lời nói đó, vì lúc ấy lòng tôi tràn đầy giận dữ. Tôi chẳng để ý gì đến cảm xúc của mẹ. Tôi chỉ muốn thoát ra khỏi nhà, không còn liên hệ gì với mẹ tôi. Vì thế tôi cố gắng học hành thật chăm chỉ, và sau cùng, tôi có được một học bổng để đi học ở Singapore.
Sau đó tôi lập gia đình, mua nhà và có mấy đứa con. Vợ tôi là con nhà gia thế, tôi giấu nàng về bà mẹ của mình, chỉ nói mình mồ côi từ nhỏ. Tôi mua cho mẹ một căn nhà nhỏ, thỉnh thoảng lén vợ gởi một ít tiền về biếu bà, tự nhủ thế là đầy đủ bổn phận. Tôi buộc mẹ không được liên hệ gì với tôi.
Mộy ngày kia, mẹ bất chợt đến thăm. Nhiều năm rồi bà không gặp tôi, thậm chí bà cũng chưa bao giờ nhìn thấy các cháu. Khi thấy một bà già trông có vẽ lam lũ đứng trước cửa, mấy đứa con tôi có đứa cười nhạo, có đứa hoảng sợ. Tôi vừa giận, vừa lo vợ tôi biết chuyện, tôi hét lên: “ Sao bà dám đến đây, bà làm con tôi sợ thế? Đi khỏi đây ngay!”. Mẹ tôi chỉ nhỏ nhẹ trả lời “ Ồ , xin lỗi, tôi nhầm địa chỉ!” và lặng lẽ quay đi.
Một hôm, nhận được một lá thư mời họp mặt của trường cũ gởi đến tận nhà, tôi nói dối vợ là phải đi công tác. Sau buổi họp mặt, tôi ghé qua căn nhà của mẹ, vì tò mò hơn là muốn thăm mẹ. Mấy người hàng xóm nói rằng mẹ tôi đã mất vài ngày trước đó và do không có thân nhân, sở an ninh xã hội đã lo mai tán chu đáo.
Tôi không nhỏ được lấy một giọt nước mắt. Họ trao lại cho tôi một lá thư mà mẹ để lại:
“ Con yêu quý,
Lúc nào mẹ cũng nghĩ đến con. Mẹ xin lỗi về việc đã dám qua Singapore bất ngờ và làm cho các cháu phải sợ hãi. Mẹ rất vui khi nghe nói con sắp về trường tham dự buổi họp mặt, nhưng mẹ sợ mẹ không bước nổi ra khỏi giường để đến đó nhìn con.
Con biết không , hồi con còn nhỏ xíu, con bị tai nạn và hỏng mất một bên mắt. Mẹ không thể ngồi yên nhìn con lớn lên mà chỉ có một mắt, nên mẹ đã cho con con mắt của mẹ. Mẹ đã bán tất cả những gì mẹ có để bác sĩ có thể thay mắt cho con, nhưng chưa bao giờ mẹ hối hận về việc đó. Mẹ rất hãnh diện về con đã nên người, và mẹ kiêu hãnh vì những gì mẹ đã làm được cho con. Con đã nhìn thấy cả một thế giới mới, bằng con mắt của mẹ, thay cho mẹ…
Mẹ yêu con lắm, Mẹ…”
Xin cảm ơn sự chú ý lắng nghe của quý thầy cô giáo và các em học sinh.Chúc các thầy cô giáo và các em học sinh có một tuần làm việc và học tập thật vui vẻ.
Xin trân trọng giới thiệu đến bạn đọc !
Cán bộ thư viện
Tác giả bài viết: Phan Thị Lưỡng
Nguồn tin: Trường THCS Nguyễn Tri Phương
Ý kiến bạn đọc